Thứ Ba, 4 tháng 6, 2013

GÍA MÀ

Giá mà khóc được thì may
Đớn đau ấy, tủi hờn này có trôi?!
Đã đành thôi cũng là thôi
Ai xui thấp đất cao giời mà chi!
Bàn  tay ê ẩm dại tê
Những  mong  buông gió quay về hư không!
Tưởng đâu  đã thoát  khỏi vòng
Bông lau trắng hạt sương trong bồng bềnh...

Ngửa đầu thưa với Trời xanh:
Không dưng  đổ quán xiêu thành vì đâu?!
Nong tằm  thay mấy lần dâu
Tơ vàng rút ruột kén đau mấy lần?!
Gió sương lạnh giá đôi chân
Phong trần thế,  có phong trần nào hơn?!
Hoài công giữ phấn gìn son
Cho ven tròn, cố vẹn tròn… mai nay.

Nghịch dao thì đứt ngón tay
Lưỡi cùn cưa rỉ sao nhay ruột tằm?
Đếm ngày… đếm tháng… đếm năm.
Phụ nhau,  phụ đến cộc cằn thế ru?

Mở lòng giải oán gỡ thù
Xem trăng khi tỏ khi lu lẽ thường!
Nhưng mà… buốt tủy thấu xương
Đâu ngờ có kiểu tai ương lạ đời.

Kiến đàn xé lá che trời
Có che chắn được chơi vơi bốn mùa?!




Chủ Nhật, 19 tháng 5, 2013

EM LÀ AI?






Em là ai?
 Ơi em!Ơi em?!!
Mà suốt đời chỉ lặng câm bóng chiếc
không ồn ào sấm sét
không lạnh lẽo  tuyết băng
 Em cũng không mượt mà ánh trăng

không lấp lánh vì sao  le lói
không rực rỡ  mặt trời chói lọi
 cũng không là giông bão gió mưa.

Em chơi vơi giọt nước - sợi tơ
vô định bến bờ
 khắc khoải!

Tháng ngày chìm nổi
Lối rẽ nhiều hơn tóc rối quanh đầu
Em  nhỏ nhoi chiếc lá vàng nát nhàu
Đính cội già  nua mốc thếch.
Em -  con ngựa còm chỉ hở hai con  mắt
chỉ biết một hướng đi!

Em thông minh hay em ngu si?
Đến bây giờ em không biết nữa!

Em - một toa tầu cũ mèm hoen rỉ
 Xộc xệch chạy trên ray
 ƯỚC LỆ LƯƠNG TÂM!




Thứ Tư, 15 tháng 5, 2013

MẸ ƠI!

Đêm lại đêm lần lần lữa lữa
Ngày với ngày sấp ngửa đổi thay…
Sớm hè nắng sợi giăng dây
Hạt sương mỏng ngọn gió dầy chơi vơi

Lá sấu vàng tròn rơi quyện nắng
 Hàng me xanh ắng lặng ngăn trưa
Bằng lăng tím nhuộm cơn mưa
Phượng hồng thắp lửa mong chờ tiếng ve.
Vời vợi chín chiều xa thương nhớ
  Quẩn bốn bề bới gió xới mây
Kiếp đời ai tỉnh, ai say
Hôm nay đấy, biết mai này về đâu?

Nhìn vạt cỏ rầu rầu èo uột
Trông khóm hoa vàng vọt thôi tươi
Chéo chồng muôn nẻo vạn nơi
Ai tìm rốn đất, chóp trời cùng ta?!

Mặt bể sớm nhoà nhòa bụi nước
Cánh buồm đêm lướt thướt nín câm
Oằn lưng cõng tháng vác năm
Im lìm cát lún âm thầm nước trôi
Cây hoa đại chiều phơi sắc trắng
Gốc bồ đề rợp nắng xanh xao
Tây Hồ cánh én xiên chao
Chuông chiều rung nhịp tháp cao cổng chùa!


*
Nước mắt muốí xưa sau mặn chát
Hơi lạnh buồn vò nát mai nay

Bông lau trắng xóa gió lay
Cầu mong Mẹ chốn nước mây an lành!



Thứ Hai, 29 tháng 4, 2013

BUỒN



Buồn sao buồn đến thế này
Đến làn gió với sợi mây cũng buồn
Vật vờ như xác không hốn
Cố bới tìm chút bồn chồn nhớ nhung.

Nắng vườn khô xác dọc mùng
Cong queo tay mướp quấn vòng rào ao
Ếch con chân thấp chân cao
Rình rồng rồng cuốn rong rêu bập bềnh.


... Buồn như mình chả là mình
Buồn xơ xác cả mái gianh quê nghèo
Chỏng chơ dậu đổ bìm leo
Đen xì chim quốc nép chiều gọi đêm...

... Buồn chìm tận đáy nỗi niềm
Những mong khóc được ướt đêm một lần!
Thẫn thờ dõi vết tàn xuân
Duyên duyên nợ nợ... phù trầm nổi trôi!

Lá buồn; lá lả tả rơi
Tôi buồn khiến mấy tầng giời... buồn hiu!

NHẠT NHÒA

Đã rằng  một chút mong manh
Mà sao vẫn thấy chông chênh hả giời?!
Cũ xưa qua đã lâu rồi
Vấn vương gì  hạt nắng rời mé sân?!

Nhìn theo hun hút dấu chân
Nghiệp duyên… một thoáng phù vân cũng là!
Ngậm ngùi ... xa…  để mà xa
 Ngàn năm ấy cũng nhạt nhòa bóng gương!


Chủ Nhật, 27 tháng 1, 2013

Lời thưa của Cư dân mới

Ngơ ngác Tôi: cư dân mới
Như là một chú sên con

Rón rén thò đôi râu nhỏ
Dò dò dẫm dẫm tìm đường


Mọi người nhà cao cửa rộng
Ắp đầy đồ đạc sáng choang
Tôi cũng dựng căn lều nhỏ

Táp gianh, dọi lá dọc ngang...

Ngày phô nắng vàng rực rỡ
Đêm khoe trăng bạc lung linh
Gió khuya kết sao xanh đỏ
Mây sớm nhuộm hồng bình minh


Xin mời bạn bè quen lạ
Dừng chân tệ xá quạnh hiu
Xin hãy cùng tôi kết bạn
...
Một mai vi vút sáo diều!