Chợt đắng cay ắng lòng Chợt sững người tê tái Đăm đăm chốn khôn cùng Mờ mờ chiều ngả tối. Mưa nước dâng tràn lối Lệ mặn chát bờ mi Hanh nắng cháy nẻo vềĐá sỏi xóc đáy dạ. Chiều Thu vàng úa lá Mây Thu rối bời bời Ngừơi xưa thành xa lạ Tình xưa hoá chơi vơi.
Hoa cỏ Thu tả tơi Sao sa hoa tuyết lạnh Mây xơ khuya rã rời Sương xoe đêm hiu quạnh. Ta về lại chính mình Với Thu tình nhạt biếc Ta về cùng mong manh Tuổi Thu chiều giá buốt Gửi muôn vàn đằm thắm Về đầu chốn mông lung Gửi ngàn muôn xa thẳm Về cuối nẻo ấm nồng.
Thảng có lúc nào em nhớ tôi không? Mà rát bỏng tôi như chạm vào kiến lửa Cốm non xanh, bưởi đào, hồng sắc đỏ Tháng Tám thu xui lòng nao nao Chót vót mây dán chặt vòm cao Lãng đãng nắng rải vàng thu hanh nắng Nín câm em nén nhớ thương cõi lặng Bời bời tôi bọt sóng trắng toé tung..
Thảng có lúc nào em nhớ tôi không? Nỗi nhớ pha lê lấp lánh Nỗi nhớ vàn muôn ảo ảnh Nỗi nhớ chúng mình gần gặn - mịt mờ xa. Ráng hồng ôm cây lá cỏ hoa Bảng làng chiều đồng nội gấp gáp bàn chân bước vội Em một mình về cuối nẻo lênh đênh. Ván đời chênh vênh Chao nghiêng tháng ngày lầm lũi Gió thu chiều bồng bềnh sương khói Réo rắt êm đềm khúc ca xanh non Thảng có lúc nào em chợt bồn chồn Khắc khoải chín chiều xa ngái Trái tim trở về thơ dại Khát khao mơ mộng tuổi mười lăm.? Em ơi! -Mai là rằm Méo tròn trăng em đừng để ý Xin giữ trọn đầu nguồn cuối bể Cho muộn thu vàng nắng dịu dàng tươi! Thảng có lúc nào em chợt nhớ tôi?!
Cuối cuộc tình chỉ Em và Anh sâu lắng Nắm chặt bàn tay định mệnh Ta tô tình yêu hư vô. Cuối cuộc tình còn lại con đò Đưa ta bồng bềnh Vĩnh hằng thầm lặng Sat-na Ta - bà thôi trống vắng Chìm giấc thùy miên thinh không. Cuối cuộc tình còn lại tấm lòng Không tham sân si... cũng không nuối tiếc. Son phấn cuộc đời bong rơi từng lớp Chỉ Tình yêu tinh khôi Ta long lanh. Cuối cuộc tình chỉ còn Em và Anh. Nếu Anh yêu như Em yêu. Anh ạ.