Thứ Sáu, 26 tháng 9, 2014

NAM MÔ A DI ĐÀ



Thu vàng giấu sắc đâu?
Sao lặng lờ không nói
Thu tình đằm nông sâu?
Người ơi! Xin chớ hỏi.

Chỉ biết men thu say
Sắc không bung rường mối.
Chỉ biết rượu thu nồng
Sân Thiền mây rẽ lối.

Phật độ bước chân em
Cỏ hoa xanh mướt mát
Trời sao Mai ánh ngời
Lấp lánh sương vẹn giọt.

Gió ấm lọt gác chuông
Ngân nga Kinh Bát nhã
Nắng hồng nghé tam quan
Lốc cốc khua mõ cá...

Nạm mô A Di Đà
Tan lạnh lùng băng giá!

Thứ Năm, 18 tháng 9, 2014

ẮNG LÒNG



Gió bấc cơn lướt thướt 
Ào ào táp mưa giông
Nước vặn chèo lạc mái
Sóng duyềnh xô nghiêng sông.

Chợt đắng cay ắng lòng
Chợt sững người tê tái
Đăm đăm chốn khôn cùng
Mờ m
ờ chiều ngả tối.

Mưa nước dâng tràn lối
Lệ m
n chát bờ mi
Hanh nắng cháy nẻo vềĐá sỏi xóc đáy dạ.

Chiều Thu vàng úa lá
Mây Thu r
ối bời bời  

Ngừơi xưa thành xa lạ
Tình xưa hoá chơi vơi.

Hoa c
 Thu tả tơi 

Sao sa hoa tuyết lạnh
Mây xơ khuya rã rời
Sương xoe 
đêm hiu quạnh.


Ta về lại chính mình

Với Thu tình nhạt biếc
Ta về cùng mong manh
Tuổi Thu chiều giá buốt

Gửi muôn vàn đằm thắm
Về đầu chốn mông lung
Gửi ngàn muôn xa thẳm
Về cuối nẻo ấm nồng.

Thứ Hai, 8 tháng 9, 2014

SIÊU TRĂNG ĐÊM

Siêu trăng giời gửi cho ta
Siêu tình mình bán hay là cho không?!
Khi quyết bán, một đồng cũng bán
Lúc cho không, muôn vạn cũng cho.

Siêu tình, trăng ấp bóng hoa.
Siêu trăng, tình ấp cả ta lẫn mình.
Xin chớ có xay hình xáo bóng
Xin cũng đừng sàng nắng sẩy giông

Siêu trăng. Ngang chất dọc chồng
Siêu tình. Đúng đợi ngồi trông  bấy chầy 

Siêu trăng khuya tỉnh đêm say
Siêu tình. Thương nhớ tháng ngày đầy vơi!


1h 15 đêm rằm ( sang 16 rồi!)

Thứ Sáu, 5 tháng 9, 2014

THẢNG CÓ LÚC NÀO... ?


Thảng có lúc nào em nhớ tôi không? 
Mà rát bỏng tôi như chạm vào kiến lửa 
Cốm non xanh, bưởi đào, hồng  sắc đỏ
Tháng Tám thu xui lòng nao nao

Chót vót mây dán chặt vòm cao
 Lãng đãng nắng rải vàng thu hanh nắng
Nín câm em nén nhớ thương cõi lặng
Bời bời tôi bọt sóng trắng toé tung..

Thảng có lúc nào em nhớ tôi không? 
Nỗi nhớ pha lê lấp lánh
Nỗi nhớ vàn muôn ảo ảnh
Nỗi nhớ  chúng mình gần gặn - mịt mờ xa.

Ráng hồng ôm cây lá cỏ hoa
Bảng làng chiều đồng nội
gấp gáp bàn chân bước vội
Em một mình về cuối nẻo lênh đênh.

Ván đời chênh vênh
Chao nghiêng tháng ngày lầm lũi
Gió thu chiều bồng bềnh sương khói
Réo rắt êm đềm khúc ca xanh non

Thảng có lúc nào em chợt bồn chồn
  Khắc khoải chín chiều xa ngái
Trái tim trở về thơ dại
Khát khao mơ mộng tuổi mười lăm.?

Em ơi! 
-Mai là rằm
Méo tròn trăng em đừng để ý
Xin giữ trọn  đầu nguồn cuối bể
Cho muộn thu
 vàng nắng
 dịu dàng tươi!

Thảng có lúc nào em chợt nhớ tôi?!