Thứ Tư, 15 tháng 5, 2013

MẸ ƠI!

Đêm lại đêm lần lần lữa lữa
Ngày với ngày sấp ngửa đổi thay…
Sớm hè nắng sợi giăng dây
Hạt sương mỏng ngọn gió dầy chơi vơi

Lá sấu vàng tròn rơi quyện nắng
 Hàng me xanh ắng lặng ngăn trưa
Bằng lăng tím nhuộm cơn mưa
Phượng hồng thắp lửa mong chờ tiếng ve.
Vời vợi chín chiều xa thương nhớ
  Quẩn bốn bề bới gió xới mây
Kiếp đời ai tỉnh, ai say
Hôm nay đấy, biết mai này về đâu?

Nhìn vạt cỏ rầu rầu èo uột
Trông khóm hoa vàng vọt thôi tươi
Chéo chồng muôn nẻo vạn nơi
Ai tìm rốn đất, chóp trời cùng ta?!

Mặt bể sớm nhoà nhòa bụi nước
Cánh buồm đêm lướt thướt nín câm
Oằn lưng cõng tháng vác năm
Im lìm cát lún âm thầm nước trôi
Cây hoa đại chiều phơi sắc trắng
Gốc bồ đề rợp nắng xanh xao
Tây Hồ cánh én xiên chao
Chuông chiều rung nhịp tháp cao cổng chùa!


*
Nước mắt muốí xưa sau mặn chát
Hơi lạnh buồn vò nát mai nay

Bông lau trắng xóa gió lay
Cầu mong Mẹ chốn nước mây an lành!



1 nhận xét:

  1. Qua đêm, rồi lại đến ngày
    Hợp tan cùng gió , như mây giữa trời
    Đến rồi cũng lại đi thôi
    Bình an nơi ấy - một đời thoảng qua

    Trả lờiXóa