Thứ Tư, 4 tháng 6, 2014

THOÁNG MẸ xưa

Nắng hè trốn dưới vạt áo nâu
Bạc phếch sợi bông thô gút rối
Xiên xiên mũi kim khâu vội
 Sợi chỉ đen bợt  màu…

Chiều đồng sâu
Bùn lem xỉn bắp chân xước cỏ
Đường rậm rịch ran tiếng cười pháo nổ
Nước ao làng ngầu phèn sắt cáu da...

Rồi
Hè nắng rủ nhau nhí nhách guồng tơ
Vàng ươm kén tằm hoe hoe váy đũi
Giải yếm thắm níu chéo khăn thắt vội
Đôi môi cắn chỉ nhoẻn cười.
Tóc đuôi gà bết đẫm mồ hôi
Nón tầu tầu quạt gió hờ khuy cổ
Mắt hạt huyền liếc nhanh đầu ngõ
Ngóng nắng đồng kết đất mảng lưng trâu…

Hè nắng dịu dàng len lỏi vườn dâu
Phập phồng khuôn ngực tròn nép tán xanh hổn hển...
Hè nắng rộp hang
 cua mà hến
Cuốn rơm chiêm mùa chất đống ngổn ngang sân.
...
Hững hờ lam chiều khói quyện mái gianh
Rủ ráng bồng bềnh về xưa xa hè nắng.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét