TẠ TỪ
Ngõ Xuân chạm rét tháng Hai
Ta nâng niu giọt mưa Đài riêng ta...
Xôi xa trả lại xôi xa
Ấm êm trả lại góc nhà ấm êm...
Tạ từ nhé sợi gió nghiêng
Thoáng bâng quơ của nỗi niềm bâng quơ!
***
LỬNG LƠ
Ngàn năm trời vẫn lửng lơ
Vẫn lang thang… vẫn vật vờ đụn mây
Vẫn vần gió lốc cuồng say
Vẫn bão giông cuốn tháng ngày bão giông
Vẫn lung linh sắc cầu vồng…
Rồi ra không vẫn là không vạn đời.
Ngàn muôn một chút chơi vơi
Ừ thì thôi… Cũng thế thôi. Để mà…
Mỉm cười nghé chốn Ta bà
Mặc cỏ hoa với cỏ hoa dãi dầu
Mai bãi bể, mốt nương dâu.
Ngàn năm trời vẫn trên đầu lửng lơ!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét