Thứ Sáu, 21 tháng 3, 2014

HỎI VÌ SAO EM..?




Hỏi vì sao em lại nghĩ về tôi?
Vì sao em mong? Vì  sao em nhớ?
Người không bóng không hình quá khứ
Lạ lùng bên em… Ngơ ngác mé tôi…

Xanh ngắt ngô bãi đất sa bồi

Am cỏ mùa đổi mùa vàng lá
Con thuyền thúng tròn xoay vịn gió 
Dây thừng neo đẫm nước chùng căng.

Lơ lửng khuya…
chú đại bi bay trăng
Tiếng mõ rung bờ cỏ cạn
Cọng rau vườn chợt khua chớp sáng
Mưa móc từ bi giọt giọt bao dung.

Chân trời man man quăng lại vệt hồng

Nắng ánh vàng loang loang nước mặt 
Mơ hồ em nét đời xa thẳm
 Vô vi lịm tan nơi thinh không em.

Buông quay cuồng ngày, bỏ chộn rộn đêm

Gom hương hoa ướp trời ngan ngát   
Xé bông mây gió khuya xao xác
Sương trong veo lịm ngọt trăng thanh.

Ngược xuôi cánh bèo lênh đênh

Bồng bềnh mỏng manh thuyền lá.


Tôi gom cả ngàn ngàn xưa cũ
Giành trọn phút giây Em mai sau !


Thứ Năm, 20 tháng 3, 2014

SAO TÔI LẠI NHỚ EM ĐẾN THẾ?!


Qua dập dềnh bao chuyến dọc ngang
Sông tình dài và biển tình thì rộng
Mây cuộn bời bời, gió quay chong chóng
Sao lúc này tôi lại chỉ nhớ em?!

Em không là tiên. Em cũng  chả thành tiên
Một bình thường giữa bình thường muôn vạn
Một người bạn như muôn vàn người bạn.
Sao sâu kín lặng thầm trong tôi lại chỉ em?!

Cắc cớ chiều đông gió tạt ngang thềm
Bàn chân đưa tôi về phương em vô định
Trời ngơ ngác gió sương em giá lạnh
Đất bơ vơ hoàng hôn
 em mong manh.

Em bước thản nhiên qua bề bộn thác ghềnh
Một mình trầm tư, một mình lặng lẽ
Nét cười vui thoáng nỗi niềm cô lẻ
Bình yên em giữa phố cổ thay mùa.

Hà Thành nắng...
 rồi Hà Thành mưa...
Tóc xõa bông lau chiều tà buông gió
Chân trời tãi hoàng hôn tím đỏ
Em thảnh thơi vun cây đời xum xuê


Trời chuốc men say, đất bỏ bùa mê
Xui tôi gặp em cuối nẻo
Cung đàn rung lạc điệu
Nhịp xuân cuốn hồn tôi phiêu du …

Xin đất trời đừng chợt gió chợt mưa
Xin Thần Phật ban phép màu linh nghiệm
Xin biệt ly đừng đến
Để một khắc đời cho tôi cho em!

Ngày tiếp ngày rồi đêm lại đêm
Sao tôi nhớ em đến thế?!


Thứ Sáu, 14 tháng 3, 2014

THIỀN ĐÊM

Lởi thưa :  Thiền đưa con người về tĩnh lặng và hạnh phúc giải thoát... Cat tôi không dám lạm bàn. Chỉ viết luăng quăng cho vui mà thôi. Xin đại xá nếu có phạm đến Phép Thiền cao siêu!
Biển đêm
Tôi thiền…
Cõi Thiền mềm guồng  tơ
Xe lối  vào riêng tôi
  Tĩnh lặng.
Lặng tờ cõi  mơ
Cõi mơ ốc biển
Cõi mơ bọt nước ào trắng bến
Sóng đêm thì thào ru rím tôi
Biển đêm  rì rào  vỗ về tôi
bé thơ tôi
 bé thơ đất trời
  bé thơ vũ trụ
Con sóng mịn trườn... À ơi…
Đặc quánh biển mặn mòi:
Anh_ Người đàn ông Định mệnh riêng tôi!

Núi đêm
Tôi thiền
 Đá khô xác già nua lưng tựa
Đá bạc thếch sương hoang rơi nghiêng
 Chân nai giác khuya  xé lá
Tiếng chim ghẹo hoa mắt ngời...
Đáy thẳm trồi
Suối nguồn cát sỏi lăn công cốc
tròn xoe trườn
xô dốc
nước cuốn vẹt lòng trôi.
Hồng hoang tan.
 Tâm Thiền tụ:
  Anh _ Người đàn ông Định mệnh riêng tôi!

Nhỏ nhoi. Mong manh
Tôi _  Anh
 Hạt đất _
 Giọt trời

Đằm trong xanh
 Thiền đêm...

Cây đan màn êm
Cỏ nhồi gối ấm
Mây nước kết rèm
Định mệnh.
Trăng sao chăng đèn
Định mệnh.
Nửa cõi Thiền mơ
Nửa thực cõi Đời:
 Anh _ Người đàn ông Định mệnh riêng tôi!

***
Lâu rồi tôi quên chính tôi
Quên cả đợi chờ, quên luôn mong nhớ

Đêm nay
Tôi thiền
 Lửa

Lửa tình yêu
Đản sinh!

( Vũng Tàu Thiền Đêm 8/3/2014) 


HỌA THƠ HỒ XUÂN HƯƠNG

lời thưa: Sang nhà anh VUGIANG... thấy mọi người họa thơ Hồ Xuân Hương. HAT CAT cũng liều nhắm mắt họa đại
Tập tin:Ho Xuan Huong.png
NỢ ĐỜI 

Hỡi chị em ơi có biết không ?
Một bên con khóc một bên chồng
Bố cu lỏm ngỏm bò trên bụng
Thằng bé hu hơ khóc dưới hông 
Tất tưởi những là vơ với vén 
Vội vàng nào những bống cùng bông 
Chồng con cái nợ là như thế 
Hỡi chị em ơi có biết không ?
KHỔ VÌ CHỒNG
(Bài Hoạ Vũ Giang Sài Gòn)

Đừng hỏi cưới rồi có sướng không?
Ở đời đôi lúc khổ vì chồng
Khi thiu thiu ngủ chàng xoa bụng
Lúc mệt muốn nằm lão vỗ hông
Cái tí ra đường không đủ áo
Thằng cu đêm ngủ thiếu chăn bông
Bây giờ tiều tuỵ như ma đói
Đừng hỏi cưới rồi có sướng không?

Hạt Cat  họa

Bớ xóm làng ơi có biết không?
Hơn nhau “ cái ấy” được làm chồng
Sáng con ngoác miệng đòi no bụng
Tối lão ngứa “lòng” muốn dụi hông
Chân nghếch tay quơ vuông váy đũi 
Lưng oằn cật vẹo mảnh chăn bông
Một đời lầm lụi duyên cùng nợ
Bớ xóm làng ơi có biết không?

13.03.2014

"Bớ xóm làng ơi có biết không"
Tớ được hơn người là có chồng
Nheo nhóc con thơ đòi no bụng
Chồng đêm nằng nặc đòi đấm hông
Xiêu vẹo một thân đời chống chọi
Kiếm ăn chật vật có biết không
Có chồng cũng thể là thân tội
Kiếp sau biết thế đừng lấy chồng.


Em cám ơn chị Đoan

Mình có còn hơn khối kẻ không
Kè kè sớm tối một ông chồng
Khi đêm trời rét lo chườm bụng
Lúc sáng mưa rào vôi nắn hông
Gọi dạ bảo vâng cây biếc lá
vào thưa ra gửi nụ xòe bông
Một đời như thế như Tiên giới
Mình có còn hơn ối kẻ không

TỰ DIỄU MÌNH

-
Thấy đỏ nên ngờ đã chin rồi
Nâng niu xếp đặt giữa hoa tươi
Mới hay vầng sáng lòe hoa mắt
Đâu biết than đen ám dạ người
Mê đắm hào quang hồng ánh lửa
Tỉnh ra nhàn nhạt sắc ma trơi
Mị nhau, mai môt đời lừa lại
Có hối… một hai cũng muộn rồi!

2---

Có hối một hai cũng muộn rồi
Tại mình chứ đâu bởi ai xui!
Nẻo quang không bước, nhào tăm tối
Lối phẳng chả đi, tuột lõm lồi
Đâu biết thói đời đen hắc ín
Nào hay lòng dạ bạc phấn vôi
Một lời vái tạ trời cùng đất
Mắc tội bởi Tâm quá lụy lời!


LỤC BÁT VU VƠ


TẠ TỪ

Ngõ Xuân chạm rét tháng Hai
Ta nâng niu giọt mưa Đài riêng ta...
Xôi xa trả lại xôi xa
Ấm êm trả lại góc nhà ấm êm...

Tạ từ nhé sợi gió nghiêng
Thoáng bâng quơ của nỗi niềm bâng quơ! 

***


LỬNG LƠ
Ngàn năm trời vẫn lửng lơ
Vẫn lang thang… vẫn vật vờ đụn mây
Vẫn vần gió lốc cuồng say
Vẫn bão giông cuốn tháng ngày bão giông
Vẫn lung linh sắc cầu vồng…
Rồi ra không vẫn là không vạn đời.
Ngàn muôn một chút chơi vơi
Ừ thì thôi… Cũng thế thôi. Để mà…
Mỉm cười nghé chốn Ta bà
Mặc cỏ hoa với cỏ hoa dãi dầu
Mai bãi bể, mốt nương dâu.
Ngàn năm trời vẫn trên đầu lửng lơ!