Anh,
Em đã xóa anh khỏi bộ nhớ của mình
Vì trái tim em muốn thế.
Trí não em cũng luôn muốn thế!
Em không muốn anh vu vơ hoa lá
Không muốn mình vu vơ hoa lá
Không muốn tình mình tầm thường hoa lá vu vơ.
Anh,
Em yêu anh bằng tình yêu bé thơ
Tuổi mười bảy chưa rời vòng tay mẹ
rút rát bồi hồi ngỡ ngàng e lệ
không toan tính thiệt hơn.
Tình yêu nồng nàn hương
Tình yêu trong veo suối
Trái tim hồng đắm đuối
Lặng thầm câm nín bờ môi.
Dấu khát khao sau lơ đãng nụ cười
Dấu u ẩn sau vàn muôn triết lý
Tháng năm dặc dài xuyên thâu thế kỷ
Định mệnh kết dịu dàng bông lau ta bên nhau...
Em buông lửng lơ vạt nắng tái bợt màu
Em thả mông lung chuỗi sương mai rười rượi
Em không nhớ thương, em không chờ đợi
Em không níu chiều muộn xác bóng phù du.
Anh đến rồi nếu như anh đi...
Em không giữ.
Gần xa định mệnh!
Nghiệp chướng luân hồi gánh nặng
Kiếp đời phải trả cho vơi.
Thật mà anh,
Em đã xóa anh khỏi bộ nhớ rồi.
Thành thơi em quay về em xưa cũ
Thanh thản em bước chân vô tư lự
Đu gió lặng thầm quyến rũ giấc phôi pha...
Anh,
Đêm theo ngày trôi qua
Tháng theo năm cũng trôi qua
Cuốc đời trôi qua
Tất cả trôi qua
Chỉ tình yêu ở lại.
Maĩ mãi anh
Mãi mãi em
Nghiệp duyên ta
mãi mãi!