Thứ Năm, 13 tháng 11, 2014

ĐÊM RỖNG KHÔNG



Sao thức
thâu canh.
Đêm rỗng không
khép mở.

Sợi gió bông lơn khẽ lòn khe cửa
Quyến cơn mơ lộn chủ
Bay.

Vùi giấc say
Cơn mơ
mê man
lạnh tái.

Lệch lẹo gối xô
chăn bung mép vải.

Nát nhàu
đông
ngóng trông.
Heo hắt
đêm
rỗng không.

Thứ Sáu, 26 tháng 9, 2014

NAM MÔ A DI ĐÀ



Thu vàng giấu sắc đâu?
Sao lặng lờ không nói
Thu tình đằm nông sâu?
Người ơi! Xin chớ hỏi.

Chỉ biết men thu say
Sắc không bung rường mối.
Chỉ biết rượu thu nồng
Sân Thiền mây rẽ lối.

Phật độ bước chân em
Cỏ hoa xanh mướt mát
Trời sao Mai ánh ngời
Lấp lánh sương vẹn giọt.

Gió ấm lọt gác chuông
Ngân nga Kinh Bát nhã
Nắng hồng nghé tam quan
Lốc cốc khua mõ cá...

Nạm mô A Di Đà
Tan lạnh lùng băng giá!

Thứ Năm, 18 tháng 9, 2014

ẮNG LÒNG



Gió bấc cơn lướt thướt 
Ào ào táp mưa giông
Nước vặn chèo lạc mái
Sóng duyềnh xô nghiêng sông.

Chợt đắng cay ắng lòng
Chợt sững người tê tái
Đăm đăm chốn khôn cùng
Mờ m
ờ chiều ngả tối.

Mưa nước dâng tràn lối
Lệ m
n chát bờ mi
Hanh nắng cháy nẻo vềĐá sỏi xóc đáy dạ.

Chiều Thu vàng úa lá
Mây Thu r
ối bời bời  

Ngừơi xưa thành xa lạ
Tình xưa hoá chơi vơi.

Hoa c
 Thu tả tơi 

Sao sa hoa tuyết lạnh
Mây xơ khuya rã rời
Sương xoe 
đêm hiu quạnh.


Ta về lại chính mình

Với Thu tình nhạt biếc
Ta về cùng mong manh
Tuổi Thu chiều giá buốt

Gửi muôn vàn đằm thắm
Về đầu chốn mông lung
Gửi ngàn muôn xa thẳm
Về cuối nẻo ấm nồng.

Thứ Hai, 8 tháng 9, 2014

SIÊU TRĂNG ĐÊM

Siêu trăng giời gửi cho ta
Siêu tình mình bán hay là cho không?!
Khi quyết bán, một đồng cũng bán
Lúc cho không, muôn vạn cũng cho.

Siêu tình, trăng ấp bóng hoa.
Siêu trăng, tình ấp cả ta lẫn mình.
Xin chớ có xay hình xáo bóng
Xin cũng đừng sàng nắng sẩy giông

Siêu trăng. Ngang chất dọc chồng
Siêu tình. Đúng đợi ngồi trông  bấy chầy 

Siêu trăng khuya tỉnh đêm say
Siêu tình. Thương nhớ tháng ngày đầy vơi!


1h 15 đêm rằm ( sang 16 rồi!)

Thứ Sáu, 5 tháng 9, 2014

THẢNG CÓ LÚC NÀO... ?


Thảng có lúc nào em nhớ tôi không? 
Mà rát bỏng tôi như chạm vào kiến lửa 
Cốm non xanh, bưởi đào, hồng  sắc đỏ
Tháng Tám thu xui lòng nao nao

Chót vót mây dán chặt vòm cao
 Lãng đãng nắng rải vàng thu hanh nắng
Nín câm em nén nhớ thương cõi lặng
Bời bời tôi bọt sóng trắng toé tung..

Thảng có lúc nào em nhớ tôi không? 
Nỗi nhớ pha lê lấp lánh
Nỗi nhớ vàn muôn ảo ảnh
Nỗi nhớ  chúng mình gần gặn - mịt mờ xa.

Ráng hồng ôm cây lá cỏ hoa
Bảng làng chiều đồng nội
gấp gáp bàn chân bước vội
Em một mình về cuối nẻo lênh đênh.

Ván đời chênh vênh
Chao nghiêng tháng ngày lầm lũi
Gió thu chiều bồng bềnh sương khói
Réo rắt êm đềm khúc ca xanh non

Thảng có lúc nào em chợt bồn chồn
  Khắc khoải chín chiều xa ngái
Trái tim trở về thơ dại
Khát khao mơ mộng tuổi mười lăm.?

Em ơi! 
-Mai là rằm
Méo tròn trăng em đừng để ý
Xin giữ trọn  đầu nguồn cuối bể
Cho muộn thu
 vàng nắng
 dịu dàng tươi!

Thảng có lúc nào em chợt nhớ tôi?! 

Thứ Năm, 28 tháng 8, 2014

TÔI TÌM CHIỀU MƯA...

Bẻ vụn chiều gửi gió xa bay
Tựa cửa đếm tong tong mưa hạt
Sũng nước bốn bề sao trời vẫn khát
Mịt mù ai biền biệt chân mây.

Bẻ vụn chiều gửi gió xa bay
Tựa cửa nghé chim chiều sã cánh
Heo may 
đâu mà trời se lạnh

Mông lung người góc bể xa xăm…

Nỗi nhớ u hoài, nỗi nhớ lặng câm.
Đắp điếm than hồng núi lửa
Nước mắt cay ngập ngừng rơi dang dở
Mặn mòi nào cho niềm 
riêng sớt chia…


Thăm thẳm 
tình côi cút đi về

Hoa cỏ rạc mùa yêu tàn lụi
Xoắn vặn đời rắn câng đá núi
Suối sông nào n
ắng cháy tận cùng đau?!


... Bẻ vụn chiều buồn  ném xuống vực sâu
Kết thu mưa cầu vồng màu lửa
Lục tung t
o
é ráng chiều bến hứa.

Tôi tìm người...
Chiều mưa
  Riêng tôi!



Thứ Hai, 11 tháng 8, 2014

VIẾT CHO ANH- phía cuối cuộc tình



Cuối cuộc tình chỉ  Em và Anh
sâu lắng
Nắm chặt bàn tay định mệnh
Ta tô tình yêu hư vô.

Cuối cuộc tình còn lại con đò
Đưa ta bồng bềnh Vĩnh hằng thầm lặng
Sat-na Ta - bà thôi trống vắng 
Chìm giấc thùy miên thinh không.

Cuối cuộc tình còn lại tấm lòng
Không tham sân si... cũng không nuối tiếc.
Son phấn cuộc đời bong rơi từng lớp
Chỉ Tình yêu tinh khôi Ta long lanh.

Cuối cuộc tình chỉ còn Em và Anh.
Nếu Anh yêu như Em yêu.
Anh ạ.

Thứ Tư, 16 tháng 7, 2014

ĐÙA TÌNH


Chút này...
Chút nữa... cho đầy
Môi chưa nhấp đã ngà say hả tình?!

Dao cau mắt biếc long lanh 
Đôi môi cắn chỉ tình dành cho ai?

Thì thầm... đỏ tía vành tai
Tắm trăng... đố khoả gầu dai một mình!

Chính chuyên... dốc hũ ngược bình
Lả lơi... đảo bóng xáo hình mà chơi! 

Méo tròn xoe giọt nước trời
Thẹn thùng kéo gió chơi vơi ấp lòng.

Thuyền tình... tình thả ngược sông
Lá đa, bè chuối tang bồng... Một ta!

Thứ Sáu, 11 tháng 7, 2014

EM ĐẾN BẾN MÊ

Trưa nay tôi có một giấc ngủ yên lành.
 Trong mơ, có ai đó đọc cho tôi nghe bài thơ này
.
\Em đến bên mê 
trong tĩnh lặng cõi Thiền
văng vẳng tiếng kinh Bát Nhã.

Dòng Nại Hà xanh sắc lá
Thăm thẳm ôm trong vắt bầu trời...
Một con thuyền Vô Trạo
nhiều con thuyền Vô Trạo  thật dài
Vun vút về cõi vắng...

Bốn bề không tiếng động
sậy lau êm ả sóng
 - sóng vô thanh.
mặt nước long lanh
giọt trăng lặn tan thấu đáy.

Mẹ em hiện ra trong mây
Tay vẫy
Miệng mỉm cười...
Mẹ bảo em đi về phía Trời
Trời dịu dàng đón em nơi lòng Đất.
Mẹ bảo em đi về phiá Phật
Phật an nhiên giữa trái tim em.

Mẹ bảo em đi về phía anh
vòng tay ấm áp.

Choàng mắt.
Sảnh nhà em hoa dẻ vụn hươngchiều

Thứ Năm, 3 tháng 7, 2014

TRẢ



Trả vẹn nguyên lại vẹn nguyên
Chia vô duyên, sẻ vô duyên... làm gì!
Khát nay cháy cả nắng hè
Đông mai gió bấc chắc tê tái nhiều.
Vàng thu héo rũ vườn chiều
Lá rơi xoay cả chín chiều ngược xuôi.
Tàn Xuân cỏ úa, hoa rơi
Xác phù du rải nửa trời phiêu linh...

Nhớ ai, ai có nhớ mình
Mong mánh ván mảnh bập bềnh dòng trôi.
Neo sao được cánh chim trời
Gói sao được hạt sương rơi cuối mùa?
***
Xum xuê hòe quế gọi mùa
Thảnh thơi hạt nắng sợi mưa an lành.



Thứ Năm, 5 tháng 6, 2014

GỬI THẲM SÂU

Sâu thẳm là sâu thẳm ơi!
Tuyết sương năm tháng rối bời con tim
Đã thôi…  thôi chả kiếm tìm
Đã không…  không đến cuối miền nước mây
Gió rằng…  gió chả rung cây
Mưa rằng… mưa né búp ngày nụ đêm.

Thênh thang không - sắc cửa Thiền
Giấc khuya nhác gặp Tú Uyên Giáng Kiều
Mẫu Đơn hoa mịn nét thêu
Bích Câu biêng biếc ráng chiều in mây.
Rượu hồng chưa uống đã say
Tình muôn năm hẹn kiếp này cùng ai…
Vắn dài vẻ trúc nét mai
Tương tư kết đóa Vân Đài Đào Nguyên.

Không anh hùng, chả thuyền quyên
Bông lau mịn trắng... mạn thuyền vời xa
Hạt mưa thấm ướt ánh ngà
Vấn vương duyên gió, la đà tình mây.

Cồn cào đó, ngỡ ngàng đây
Gửi thẳm sâu...  những mỏng dày thẳm sâu!

Thứ Tư, 4 tháng 6, 2014

THOÁNG MẸ xưa

Nắng hè trốn dưới vạt áo nâu
Bạc phếch sợi bông thô gút rối
Xiên xiên mũi kim khâu vội
 Sợi chỉ đen bợt  màu…

Chiều đồng sâu
Bùn lem xỉn bắp chân xước cỏ
Đường rậm rịch ran tiếng cười pháo nổ
Nước ao làng ngầu phèn sắt cáu da...

Rồi
Hè nắng rủ nhau nhí nhách guồng tơ
Vàng ươm kén tằm hoe hoe váy đũi
Giải yếm thắm níu chéo khăn thắt vội
Đôi môi cắn chỉ nhoẻn cười.
Tóc đuôi gà bết đẫm mồ hôi
Nón tầu tầu quạt gió hờ khuy cổ
Mắt hạt huyền liếc nhanh đầu ngõ
Ngóng nắng đồng kết đất mảng lưng trâu…

Hè nắng dịu dàng len lỏi vườn dâu
Phập phồng khuôn ngực tròn nép tán xanh hổn hển...
Hè nắng rộp hang
 cua mà hến
Cuốn rơm chiêm mùa chất đống ngổn ngang sân.
...
Hững hờ lam chiều khói quyện mái gianh
Rủ ráng bồng bềnh về xưa xa hè nắng.


Thứ Hai, 2 tháng 6, 2014

LẶNG CÂM ĐÊM TÌNH



Lặng câm đêm tình...
 
Lưỡi trai trăng lửng lơ mép bể
Bọt nước rưng rưng mắt lệ
Cong cong mềm mịn bờ êm.

Sóng nghịch đùa bàn chân đêm
Cát trắng lân tinh trêu ngươi nhấp nháy
Giọt xanh rơi nát bấy
Luân vũ đêm 
chơi vơi
biển
 dập dờn.

Biển riết vòng ôm
Vòng ôm gió mây trao gửi 
Vòng ôm đất trời đắm đuối
Nồng nàn em và khao khát anh. 

Và tình 
biếc xanh. 
Và duyên
vòm mây cánh võng.
Và... cồn cào
nỗi nhớ bỏng rẫy chiều ngộp nắng.
Lưu luyến hương tình 
đêm
xoắn xuýt
mặn mòi. 

Gặn gặn
Xa xôi
Em và Anh
Thăm thẳm.

Lặng câm đêm
lãng câm tình 
cháy bỏng.


Bãi biển Nhật Lệ 1/6/2014

LẶNG CÂM ĐÊM TÌNH

Lặng câm đêm tình...
Lưỡi trai trăng lửng lơ mép bể
Bọt nước rưng rưng mắt lệ
Cong cong lượn vòng bờ êm.
 Sóng nghịch đùa bàn chân đêm
Cát trắng lân tinh trêu ngươi nhấp nháy
Giọt xanh rơi nát bấy
Luân vũ đêm 
chơi vơi
 biển dập dờn…

Biển xiết vòng ôm
Vòng ôm gió mây trao gửi 
Vòng ôm đất trời đắm đuối
Nồng nàn em và cháy bỏng anh.

Và tình
 biếc xanh. 
Và duyên
vòm mây cánh võng.
Nỗi nhớ cồn cào
bỏng rẫy chiều rát nắng.
lưu luyến hương tình
 đêm
xoắn xuýt
mặn mòi.

 Gặn gần
xa xôi
Em và Anh
thăm thẳm.
Lặng câm đêm
lặng câm tình
 khát vọng.

 Biển đêm Nhật lệ 

Thứ Tư, 16 tháng 4, 2014

TÔI KHÓA CỬA ĐỜI - ĐI VỀ CHỐN THÊNH THANG

cat-rain-on-window-1376016671_600x0.gif
Cánh cửa đời khép chặt mấy mươi năm
Bản lề rỉ và khóa đồng hoen rỉ
Cất trái tim giữa vàn muôn ước lệ
Tôi một mình đi về phiá không Tôi…

Thảnh thơi nhìn mây trắng ngang trời
Xòa mái tóc hứng phất phơ ngọn gió
Dấu trăng rằm trong pha lê ánh đỏ
Cất mặt trời giữa lóng lánh Ngọc trai…

Tôi mê say mơ màng chốn Thiến thai
Nghe xao xác gió thu ru ngọn lá
Vin xuân tình rót xanh non đài nụ
Níu hè vàng rười rượi sắc nắng hoe…

Tôi một mình thanh thoát chốn sơn khê
Vượn hót chim kêu suối dòng róc rách
Tâm hồn trải mênh mang rừng tịch mình
Ráng chiều hồng mê mải bóng hoàng hôn…

Cánh của đời khép chặt  mấy mươi năm
Sắc Không tôi chốn Ta Bà chộn rộn
Đến và đi… rồi đi và đến
Ước vọng cuộc đời năm tháng phôi pha…

Chợt cuối mịt mù ánh lại giọt hoa
Cánh cửa hé… hoa vô ưu  thơm ngát
Rồi một thoáng khi sập chiều chạng vạng
Gió xéo lùa cánh dơi thinh không…

… Tôi lại ngao du bát ngát chốn mênh mông
Nhặt đá núi bày đồ hàng bán dạo
Hái cây rừng khóac màu lam sắc áo
Trở lại bé thơ thuở vũ trụ hồng hoang...



Tôi khóa cửa đời… đi về cõi thênh thang.




Thứ Tư, 9 tháng 4, 2014

THƯ CHO ANH


Anh,
Em đã xóa anh khỏi bộ nhớ của mình
Vì trái tim em muốn thế.
Trí não em cũng luôn muốn thế!
Em không muốn anh vu vơ hoa lá
Không muốn mình vu vơ hoa lá
Không muốn tình mình tầm thường hoa lá vu vơ.
Anh,
Em yêu anh bằng tình yêu bé thơ
Tuổi mười bảy chưa rời vòng tay mẹ
rút rát bồi hồi ngỡ ngàng e lệ
không toan tính thiệt hơn.
Tình yêu nồng nàn hương 
Tình yêu trong veo suối
Trái tim hồng đắm đuối 
Lặng thầm câm nín bờ môi.
Dấu khát khao sau lơ đãng nụ cười 
Dấu u ẩn sau vàn muôn triết lý 
Tháng năm dặc dài xuyên thâu thế kỷ 
Định mệnh kết dịu dàng bông lau ta bên nhau... 

Em buông lửng lơ vạt nắng tái bợt màu
Em thả mông lung chuỗi sương mai rười rượi
Em không nhớ thương, em không chờ đợi
Em không níu chiều muộn xác bóng phù du.

Anh đến rồi nếu như anh đi...
Em không giữ.
Gần xa định mệnh!
Nghiệp chướng luân hồi gánh nặng
Kiếp đời phải trả cho vơi.
Thật mà anh,
Em đã xóa anh khỏi bộ nhớ rồi.
Thành thơi em quay về em xưa cũ
Thanh thản em bước chân vô tư lự
Đu gió lặng thầm quyến rũ giấc phôi pha...
Anh,
Đêm theo ngày trôi qua
Tháng theo năm cũng trôi qua
Cuốc đời trôi qua
Tất cả trôi qua
Chỉ tình yêu ở lại.

Maĩ mãi anh
Mãi mãi em
Nghiệp duyên ta 
mãi mãi!

Thứ Sáu, 21 tháng 3, 2014

HỎI VÌ SAO EM..?




Hỏi vì sao em lại nghĩ về tôi?
Vì sao em mong? Vì  sao em nhớ?
Người không bóng không hình quá khứ
Lạ lùng bên em… Ngơ ngác mé tôi…

Xanh ngắt ngô bãi đất sa bồi

Am cỏ mùa đổi mùa vàng lá
Con thuyền thúng tròn xoay vịn gió 
Dây thừng neo đẫm nước chùng căng.

Lơ lửng khuya…
chú đại bi bay trăng
Tiếng mõ rung bờ cỏ cạn
Cọng rau vườn chợt khua chớp sáng
Mưa móc từ bi giọt giọt bao dung.

Chân trời man man quăng lại vệt hồng

Nắng ánh vàng loang loang nước mặt 
Mơ hồ em nét đời xa thẳm
 Vô vi lịm tan nơi thinh không em.

Buông quay cuồng ngày, bỏ chộn rộn đêm

Gom hương hoa ướp trời ngan ngát   
Xé bông mây gió khuya xao xác
Sương trong veo lịm ngọt trăng thanh.

Ngược xuôi cánh bèo lênh đênh

Bồng bềnh mỏng manh thuyền lá.


Tôi gom cả ngàn ngàn xưa cũ
Giành trọn phút giây Em mai sau !


Thứ Năm, 20 tháng 3, 2014

SAO TÔI LẠI NHỚ EM ĐẾN THẾ?!


Qua dập dềnh bao chuyến dọc ngang
Sông tình dài và biển tình thì rộng
Mây cuộn bời bời, gió quay chong chóng
Sao lúc này tôi lại chỉ nhớ em?!

Em không là tiên. Em cũng  chả thành tiên
Một bình thường giữa bình thường muôn vạn
Một người bạn như muôn vàn người bạn.
Sao sâu kín lặng thầm trong tôi lại chỉ em?!

Cắc cớ chiều đông gió tạt ngang thềm
Bàn chân đưa tôi về phương em vô định
Trời ngơ ngác gió sương em giá lạnh
Đất bơ vơ hoàng hôn
 em mong manh.

Em bước thản nhiên qua bề bộn thác ghềnh
Một mình trầm tư, một mình lặng lẽ
Nét cười vui thoáng nỗi niềm cô lẻ
Bình yên em giữa phố cổ thay mùa.

Hà Thành nắng...
 rồi Hà Thành mưa...
Tóc xõa bông lau chiều tà buông gió
Chân trời tãi hoàng hôn tím đỏ
Em thảnh thơi vun cây đời xum xuê


Trời chuốc men say, đất bỏ bùa mê
Xui tôi gặp em cuối nẻo
Cung đàn rung lạc điệu
Nhịp xuân cuốn hồn tôi phiêu du …

Xin đất trời đừng chợt gió chợt mưa
Xin Thần Phật ban phép màu linh nghiệm
Xin biệt ly đừng đến
Để một khắc đời cho tôi cho em!

Ngày tiếp ngày rồi đêm lại đêm
Sao tôi nhớ em đến thế?!


Thứ Sáu, 14 tháng 3, 2014

THIỀN ĐÊM

Lởi thưa :  Thiền đưa con người về tĩnh lặng và hạnh phúc giải thoát... Cat tôi không dám lạm bàn. Chỉ viết luăng quăng cho vui mà thôi. Xin đại xá nếu có phạm đến Phép Thiền cao siêu!
Biển đêm
Tôi thiền…
Cõi Thiền mềm guồng  tơ
Xe lối  vào riêng tôi
  Tĩnh lặng.
Lặng tờ cõi  mơ
Cõi mơ ốc biển
Cõi mơ bọt nước ào trắng bến
Sóng đêm thì thào ru rím tôi
Biển đêm  rì rào  vỗ về tôi
bé thơ tôi
 bé thơ đất trời
  bé thơ vũ trụ
Con sóng mịn trườn... À ơi…
Đặc quánh biển mặn mòi:
Anh_ Người đàn ông Định mệnh riêng tôi!

Núi đêm
Tôi thiền
 Đá khô xác già nua lưng tựa
Đá bạc thếch sương hoang rơi nghiêng
 Chân nai giác khuya  xé lá
Tiếng chim ghẹo hoa mắt ngời...
Đáy thẳm trồi
Suối nguồn cát sỏi lăn công cốc
tròn xoe trườn
xô dốc
nước cuốn vẹt lòng trôi.
Hồng hoang tan.
 Tâm Thiền tụ:
  Anh _ Người đàn ông Định mệnh riêng tôi!

Nhỏ nhoi. Mong manh
Tôi _  Anh
 Hạt đất _
 Giọt trời

Đằm trong xanh
 Thiền đêm...

Cây đan màn êm
Cỏ nhồi gối ấm
Mây nước kết rèm
Định mệnh.
Trăng sao chăng đèn
Định mệnh.
Nửa cõi Thiền mơ
Nửa thực cõi Đời:
 Anh _ Người đàn ông Định mệnh riêng tôi!

***
Lâu rồi tôi quên chính tôi
Quên cả đợi chờ, quên luôn mong nhớ

Đêm nay
Tôi thiền
 Lửa

Lửa tình yêu
Đản sinh!

( Vũng Tàu Thiền Đêm 8/3/2014) 


HỌA THƠ HỒ XUÂN HƯƠNG

lời thưa: Sang nhà anh VUGIANG... thấy mọi người họa thơ Hồ Xuân Hương. HAT CAT cũng liều nhắm mắt họa đại
Tập tin:Ho Xuan Huong.png
NỢ ĐỜI 

Hỡi chị em ơi có biết không ?
Một bên con khóc một bên chồng
Bố cu lỏm ngỏm bò trên bụng
Thằng bé hu hơ khóc dưới hông 
Tất tưởi những là vơ với vén 
Vội vàng nào những bống cùng bông 
Chồng con cái nợ là như thế 
Hỡi chị em ơi có biết không ?
KHỔ VÌ CHỒNG
(Bài Hoạ Vũ Giang Sài Gòn)

Đừng hỏi cưới rồi có sướng không?
Ở đời đôi lúc khổ vì chồng
Khi thiu thiu ngủ chàng xoa bụng
Lúc mệt muốn nằm lão vỗ hông
Cái tí ra đường không đủ áo
Thằng cu đêm ngủ thiếu chăn bông
Bây giờ tiều tuỵ như ma đói
Đừng hỏi cưới rồi có sướng không?

Hạt Cat  họa

Bớ xóm làng ơi có biết không?
Hơn nhau “ cái ấy” được làm chồng
Sáng con ngoác miệng đòi no bụng
Tối lão ngứa “lòng” muốn dụi hông
Chân nghếch tay quơ vuông váy đũi 
Lưng oằn cật vẹo mảnh chăn bông
Một đời lầm lụi duyên cùng nợ
Bớ xóm làng ơi có biết không?

13.03.2014

"Bớ xóm làng ơi có biết không"
Tớ được hơn người là có chồng
Nheo nhóc con thơ đòi no bụng
Chồng đêm nằng nặc đòi đấm hông
Xiêu vẹo một thân đời chống chọi
Kiếm ăn chật vật có biết không
Có chồng cũng thể là thân tội
Kiếp sau biết thế đừng lấy chồng.


Em cám ơn chị Đoan

Mình có còn hơn khối kẻ không
Kè kè sớm tối một ông chồng
Khi đêm trời rét lo chườm bụng
Lúc sáng mưa rào vôi nắn hông
Gọi dạ bảo vâng cây biếc lá
vào thưa ra gửi nụ xòe bông
Một đời như thế như Tiên giới
Mình có còn hơn ối kẻ không

TỰ DIỄU MÌNH

-
Thấy đỏ nên ngờ đã chin rồi
Nâng niu xếp đặt giữa hoa tươi
Mới hay vầng sáng lòe hoa mắt
Đâu biết than đen ám dạ người
Mê đắm hào quang hồng ánh lửa
Tỉnh ra nhàn nhạt sắc ma trơi
Mị nhau, mai môt đời lừa lại
Có hối… một hai cũng muộn rồi!

2---

Có hối một hai cũng muộn rồi
Tại mình chứ đâu bởi ai xui!
Nẻo quang không bước, nhào tăm tối
Lối phẳng chả đi, tuột lõm lồi
Đâu biết thói đời đen hắc ín
Nào hay lòng dạ bạc phấn vôi
Một lời vái tạ trời cùng đất
Mắc tội bởi Tâm quá lụy lời!


LỤC BÁT VU VƠ


TẠ TỪ

Ngõ Xuân chạm rét tháng Hai
Ta nâng niu giọt mưa Đài riêng ta...
Xôi xa trả lại xôi xa
Ấm êm trả lại góc nhà ấm êm...

Tạ từ nhé sợi gió nghiêng
Thoáng bâng quơ của nỗi niềm bâng quơ! 

***


LỬNG LƠ
Ngàn năm trời vẫn lửng lơ
Vẫn lang thang… vẫn vật vờ đụn mây
Vẫn vần gió lốc cuồng say
Vẫn bão giông cuốn tháng ngày bão giông
Vẫn lung linh sắc cầu vồng…
Rồi ra không vẫn là không vạn đời.
Ngàn muôn một chút chơi vơi
Ừ thì thôi… Cũng thế thôi. Để mà…
Mỉm cười nghé chốn Ta bà
Mặc cỏ hoa với cỏ hoa dãi dầu
Mai bãi bể, mốt nương dâu.
Ngàn năm trời vẫn trên đầu lửng lơ!